Vào 1 buổi tối tháng 4 …
Tớ ngồi trà chanh chém gió với thằng bạn lâu năm từ cấp 3, bàn về đủ thứ trên đời, rồi quay lại bàn về công việc.
Lúc đấy, tớ vẫn đang làm lập trình ở Dichung, còn nó thì đang làm kỹ sư điện công nghiệp ở 1 công ty gì đó chả nhớ tên nữa.
Tớ hỏi nó vậy bây giờ mày làm gì khi mà làm việc từ xa đợt Covid này
. Và nó bảo ngoài ngồi đọc tài liệu và làm mấy việc trên công ty, thì tao dành 1-2 tiếng mỗi ngày để học Machine Learning.
Cool
, tôi said, vậy mày học được bao lâu rồi
.
Cũng không lâu lắm, đến nay là 55 ngày
.
Và ngày nào mày cũng học?
Uhm, ngày nào cũng học
WTF, đến đây thì tớ hỏi nó thêm vài điều nữa về vụ tự học ML này của nó, và cơ bản thì nó học tất cả mọi ngày, bất kể chủ nhật, thứ 7 và điều này thật sự là rất điên rồ đối với tớ. Bạn phải biết rằng, công việc của nó hoàn toàn chả liên quan gì đến Machine Learning cả, và nó học chỉ vì … tò mò về lĩnh vực này, và nếu học xong nó cảm thấy làm được việc này thì có thể sẽ làm ML part-time.
Tại thời điểm đó, tớ cảm thấy rất nể nó, vì với 1 động lực không quá lớn và có phần mơ hồ như vậy nhưng nó vẫn có thể duy trì việc thực hiện việc đó 1 cách liên tục và đều đặn như thế. Ít nhất thì tớ chưa bao giờ làm được.
Lúc đấy, tớ cũng định sẽ làm 1 việc gì đó kiên trì và đều đặn như thế, nhưng đơn giản là không có điều gì khiến tớ cảm thấy có đủ động lực để bắt đầu vào lúc này.
Vài tháng sau …
Sau khi Covid giảm bớt, dự án phía Dichung cũng gần hoàn thành và tớ muốn thử sức thêm 1 lần nữa với công việc DA sau khi bỏ dở để thử apply thạc sĩ vào năm ngoái.
Tớ đã thất bại rất nhiều lần rồi, apply thất bại, cảm thấy thiếu tự tin trong DA, …
Nên là lần này cố gắng làm 1 điều gì đó mình chưa bao giờ làm được.
Mình nghĩ nếu có tạo được thói quen tốt, mình sẽ tiết kiệm được thời gian và sống hiệu quả hơn. 1 idea bắt nguồn từ cuốn Think fast and slow dù không chắc mình đã nghĩ đúng.
Thì thằng bạn kia nó làm được, chả nhẽ mình không làm được.
Ý tưởng về atomic habit
Trong Atomic Habit có 1 cái ý tưởng là nếu bạn tích cóp mỗi ngày 1 ít sự tiến bộ, thì cộng dồn nhiều ngày, bạn sẽ tiến bộ được rất nhiều.
Ý tưởng nghe rất hay nhưng tớ tự hỏi trong thực tế có thực sự được thế hay không.
Nên là tớ bắt đầu 1 challenge về chạy bộ liên tục trong 30 ngày để kiểm nghiệm ý tưởng làm 1 việc nhỏ liên tục, liệu có thành thói quen và liệu có giúp bạn cảm thấy tốt lên gì không.
Running challenge
Tớ bắt đầu chạy trong 30 ngày, và không nghỉ ngày nào.
Ở thử thách này tớ chỉ tập trung vào tần suất mà bỏ qua những yếu tố khác như thời gian bắt đầu chạy, quãng đường chạy, …
Kết quả là ít nhất tớ đã hoàn thành mục tiêu chạy liên tục của mình.
Tuy nhiên, sau đó tớ cũng nhận thấy nhiều vấn đề
- Challenge này không giúp tớ tạo thói quen nào cả.
- Bạn cần trigger thói quen và có 1 động lực đủ mạnh thì mới có thể tạo được nó. Vì mình đã không quan tâm đến thời gian bắt đầu các lần chạy, không trigger và cũng không có 1 động cơ rõ ràng hơn nên mình đã không tạo được thói quen từ đó.
- Những cuốn sách self-help thường viết khá lan man và nhiều ví dụ đưa ra giống nhau để chứng minh cho 1 ý tưởng duy nhất. Cách sử dụng tốt nhất theo mình là chỉ quan tâm đến ý tưởng của sách đó, xem nó áp dụng vào cuộc sống như nào, và thử áp dụng từ những việc nhỏ.
- Những thành tựu nhỏ có thể giúp bạn cảm thấy tích cực và tự tin hơn. Mặc dù không thể ngay lập tức tạo được thói quen chạy bộ, nhưng challenge này giúp tớ cảm thấy yêu đời, tích cực và tự tin vào bản thân nhiều hơn. So, Just do it.
- Cảm xúc cũng đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành thói quen (ít nhất đối với tớ). Sau challenge 30 ngày, nhiều bạn bè đã ủng hộ và cổ vũ tớ để tớ duy trì thói quen này và điều đó thực sự đã giúp ích nhiều, tớ thấy rất vui và duy trì nó thêm 1 thời gian. Nhưng sau đó có vài vấn đề cá nhân khiến tâm lý tớ rơi vào 1 trạng thái hơi tiêu cực, nên tớ đã bỏ dở việc chạy kia 1 vài hôm.